Dương Quân Tùng (楊 筠 松) hay còn được gọi là Dương Công, Dương Cứu Bần (thầy Dương cứu người nghèo). Ông tên là Ích, tự là Thúc Mậu, hiệu là Quân Tùng, sinh năm 834 – mất năm 906 vào thời nhà Đường. Ông sinh ra ở vùng Đậu Châu, ngày nay thuộc tỉnh Quảng Đông, là người thuộc dân tộc Khách Gia. Ông được người đời gọi là Phong Thủy Đại Tông Sư, là cha đẻ, người khai phá hoằng dương ích dân thuật Phong Thủy.

Tất cả các trường phái Phong Thủy đều xem ông như Đại Tổ Sư, kinh điển các sách về Phong Thủy đều trích dẫn các tác phẩm của ông. Nói đến các nguyên tác của Dương Quân Tùng thì cho đến nay vẫn còn nhiều tranh cãi xem tác phẩm nào là chính gốc, tác phẩm nào là do người đời sau giả mạo. Sinh thời ông chỉ đích thân viết ra 7 tác phẩm: Thanh Nang Áo Ngữ, Thiên Ngọc Kinh, Ngọc Xích Kinh, Ngọc Hàm Kinh, Đô Thiên Bảo Chiếu Kinh, Hám Long Kinh và Nghi Long Kinh và đây là những tác phẩm gốc mà trường phái Dương Công Cổ Pháp Cống Châu dựa làm căn bản. Người đời sau, thuộc các phái Tam Hợp hoặc Tam Nguyên Huyền Không dựa vào các tác phẩm gốc mà thêm bớt nhiều câu chữ khác nguyên tác hoặc nhiều tác phẩm khác cũng cho là của Dương Công viết.

Vào năm 17 tuổi, ông đỗ vào làm quan trong triều nhà Đường, nắm vị trí Chưởng Linh Đài Địa Lý, làm quan đến chức Kim Tử Quang Lộc Đại Phu. Vào thời tàn Đường vua Đường Hy Tông, ở tuổi 45, ông bất mãn vì triều đình tham quan thối nát và tình cảnh dân nghèo túng, nhân lúc vua Đường Hy Tông lánh nạn giặc Hoàng Sào nổi lên nên đánh cắp nhiều sách vở quý giá về thuật Kham Dư (Phong Thủy) trong Tàng Kinh Các.

Ông trốn sự truy bắt của triều đình Tràng An và về vùng mà ông cho là Phong Thủy Bảo Địa là Cống Châu thuộc tỉnh Giang Tây ngày nay. Ông dành hết quãng đời còn lại để nghiên cứu và thực hành, áp dụng Phong Thủy cứu giúp người nghèo cùng với 3 đại đệ tử của mình là Tăng Văn Xương (có một số sử liệu lại ghi nhầm là Tăng Văn Địch曾文迪),Lưu Giang Đông (劉江東)và Liêu Vũ (廖禹).

Có nhiều sách ghi nhầm lẫn là Lại Bố Y hay Lưu Khiêm cũng là đệ tử tuy nhiên thực ra là không phải. Tuy lại Lại Bố Y cũng được xem là 1 Đại Danh Sư Phong Thủy nhưng ông không phải là đệ tử chân truyền của Dương Công mà chỉ là người kế thừa về sau. Chúng tôi sẽ đề cập đến nhân vật lừng lẫy này trong 1 bài viết khác.

Vì để trốn tránh sự lùng sục truy bắt của triều đình nên ông thường trốn trên đỉnh những ngọn núi cao nhất của Cống Châu để dạy và nghiên cứu Phong Thủy. Ngày nay vẫn còn di tích ngôi nhà ngày xưa ông ở trên đỉnh núi và nơi đây được gọi là Dương Tiên Lĩnh (dãy núi của Tiên Ông Dương Công, chữ Lĩnh này giống chữ Lĩnh trong Hồng Lĩnh Lam Giang ở vùng Hà Tĩnh để chỉ những dãy núi cao ngất, hùng vĩ và linh thiêng) vì sau khi ông mất đi được xem như là 1 vị thần tiên.

2 những suy nghĩ trên “Dương Tiên Công (Dương Quân Tùng) – Đại Tổ Sư Phong Thủy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *